Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

Can đảm lên!

Các môn đệ Người thưa: "Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa. Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến." Đức Giêsu đáp: "Bây giờ anh em tin à? Này đến giờ và giờ ấy đã đến rồi, anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy. Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian."

* * *
 
Mỗi sớm thức giấc, có bao giờ bạn ước gì đêm cứ dài mãi và bình minh đừng tới không? Không phải để tận hưởng những giây phút nghỉ ngơi, nhưng để né tránh một ngày mai đang tới. Cuộc sống thế gian phải gắn liền với thế gian, vốn nhiều lo toan, mệt mỏi, nhiều cạm bẫy chực chờ... Người Kitô hữu nào cũng tuyên xưng đức tin mình mỗi ngày Chúa Nhật, việc giữ Đạo có lẽ không khó, nhưng đi Đạo mới là vấn đề. Đôi khi ta không sa ngã, nhưng dường như giữ khoảng cách xa xa với Lời Chúa, như các môn đệ xưa đã bỏ chạy khỏi Người. Khi ở vị trí xa xa đó, ta lại thấy mình như hòa vào "đám đông thế gian" và không lạc lõng...

"CAN ĐẢM LÊN!"

Những khó khăn, những thử thách, bao nặng nề, nhiều lo toan, tất cả chỉ là những gánh nặng trần thế ta tự trói buộc mình vào. Can đảm lên, có vượt qua những thử thách mới cảm được niềm vui.

"CAN ĐẢM LÊN!" vì biết rằng Người luôn ở bên ta...