Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Tĩnh huấn HĐMV GX Vườn Chuối - Bình luận ảnh

Vừa trải qua một ngày tĩnh huấn tại Tu Viện Dòng Chúa Cứu Thế (Mai Thôn - Bình Quới), một buổi tĩnh huấn học hỏi được nhiều điều chưa biết, biết thêm nhiều chuyện nặng lòng... Thôi, bài viết chắc bên Gia trang Vườn Chuối sẽ có ngay, mình mở mục bình luận ảnh theo ý kiến của anh Mễ. Mời mọi người vào bình luận, ai bình luận hay sẽ có thưởng.

Đi đâu cho thiếp theo cùng, đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam...
Biên bản được lập ngày 25.06 lúc 10:43 sáng

Biên bản được lập ngày 25.06 lúc 10:53 sáng (ai bình luận dùm sao có chú cẩu ở đây vậy)
Bình luận của anh Hy: giữ chổ dùm có hoa hồng
Ai ra ngoài kia kêu Thảo vô dùm Cha!



















Chậc, bà ăn cơm trước đi, kéo kiểu này biết khi nào xong...



Một làn khói trắng, ru đời vào quên lãng...

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

Can đảm lên!

Các môn đệ Người thưa: "Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa. Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến." Đức Giêsu đáp: "Bây giờ anh em tin à? Này đến giờ và giờ ấy đã đến rồi, anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy. Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian."

* * *
 
Mỗi sớm thức giấc, có bao giờ bạn ước gì đêm cứ dài mãi và bình minh đừng tới không? Không phải để tận hưởng những giây phút nghỉ ngơi, nhưng để né tránh một ngày mai đang tới. Cuộc sống thế gian phải gắn liền với thế gian, vốn nhiều lo toan, mệt mỏi, nhiều cạm bẫy chực chờ... Người Kitô hữu nào cũng tuyên xưng đức tin mình mỗi ngày Chúa Nhật, việc giữ Đạo có lẽ không khó, nhưng đi Đạo mới là vấn đề. Đôi khi ta không sa ngã, nhưng dường như giữ khoảng cách xa xa với Lời Chúa, như các môn đệ xưa đã bỏ chạy khỏi Người. Khi ở vị trí xa xa đó, ta lại thấy mình như hòa vào "đám đông thế gian" và không lạc lõng...

"CAN ĐẢM LÊN!"

Những khó khăn, những thử thách, bao nặng nề, nhiều lo toan, tất cả chỉ là những gánh nặng trần thế ta tự trói buộc mình vào. Can đảm lên, có vượt qua những thử thách mới cảm được niềm vui.

"CAN ĐẢM LÊN!" vì biết rằng Người luôn ở bên ta...

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2011

Từ trái tim đến trái tim...

Giới trẻ Giáo xứ có chương trình sinh hoạt "Từ trái tim đến trái tim" vào tối thứ 7 này. Có chứng kiến Ban MVGT chạy lo chương trình mới thấy thương các bạn, vậy mà đa phần những buổi sinh hoạt Giới trẻ lại thiếu vắng các bạn trẻ trong Giáo xứ. Không hẳn do Ban MVGT không biết cách mời gọi, cũng không hẳn chương trình không hay, chỉ biết đáp lại những lời mời gọi là những cái lắc đầu, những lần ngúng nguẩy và ... vậy thôi...

Điều gì khởi đi từ tim sẽ lay động con tim, phải chăng Ban MVGT thiếu vắng lời cầu nguyện, để Thánh Tâm Chúa ngự trong mọi hoạt động của mình? Thôi thì, cầu nguyện vậy...


Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011

Tình ngỡ đã phôi pha...

Đã lâu không vào blog, cũng không có ý định viết blog nữa, xem như từ giã một cuộc chơi. Mà cũng không hẳn là mộc cuộc chơi, cũng là một bước tập tành thể hiện, nhưng dường như đi vào bế tắc? Cơ duyên từ lớp học về viết tin và blog ở TTMV, bài tập là trang blog của mỗi học viên, nhưng rồi cũng không duy trì được. Không viết thì thôi, viết cũng phải chuyển tải được gì đó, ít nhất cho bản thân mình. “Thôi thì thôi nhé, có ngần ấy thôi…”

Cứ ngỡ đã là vậy, ai ngờ lại được (hay bị?) Cha BL gọi tham gia Gia đình MVTT hạt SG, vậy là lại “khăn gói ra đi”, và … tiếp tục duy trì blog như đòi buộc tối thiểu của các thành viên Gia đình MVTT. Thôi thì, tiếp tục vậy… :)

Dùng truyền thông loan báo Tin Mừng, có nghĩa mang Tin Mừng vào đời sống hàng ngày, đến với mọi người, hay ít nhất đến với đại gia đình các Kitô hữu. Nói cách khác, đó là mang Tin Mừng vào cuộc sống, Tin Mừng thì chỉ có một sự thật, “chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6), mà cuộc sống thì muôn màu muôn mặt, phức tạp vô cùng. Viết và đọc Lời Chúa mỗi ngày, phản ánh các sự kiện của Giáo xứ, Giáo Hội,… ai cũng biết vậy, nhưng viết gì và phản ánh điều gì? Xã hội thì đầy rẫy sự bất công, tham nhũng, giáo dục xuống cấp, lạm phát tăng cao, đời sống người dân đa phần khó khăn, chỉ có … hô hào là giỏi (cái này cũng là truyền thông). Mà “người dân” đây cũng có các Kitô hữu trong đó, và chắc chắn cũng không tránh có những vấn đề được xem là “nhạy cảm”, là lề trái, phải hay giữa gì đó…

Có lẽ thấy được điều này, Cha phụ trách truyền thông đã tặng các thành viên Gia đình MVTT một quyển Tân Ước, không biết các anh chị em khác cảm nhận sao, riêng mình thì thấy ý nghĩa của quyển Tân Ước như là lề để chúng ta đi, chỉ duy nhất một lề, đó là sự thật trong Chúa.

Chỉ nguyện sao trong mỗi câu văn, mỗi bài viết đều có sự đồng hành soi dẫn của Chúa Thánh Thần, để Tin Mừng được lan tỏa, trong chính đời sống của mình và trong môi trường mình sinh sống.

Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Giọt yêu thương... Tưởng nhớ nghệ sĩ Rôcô Trần Kiên


“Có những cuộc đời ra đi trong những ngày bình yên
Có những cuộc đời chia xa khi ước vọng bỏng cháy…”


Lời bài hát Nghệ sĩ Ưu tú rần Kiên viết như định mệnh gắn vào đời mình, để rồi ông ra đi đột ngột vào một buổi trưa cuối tháng 9, thắm thoát 100 ngày đã trôi qua kể từ ngày ông đi xa… Đài truyền hình HTV đã tổ chức đêm nhạc tưởng nhớ ông nhân dịp này, đêm nhạc tôn vinh một tài năng "bạc mệnh"…


 

Dù người nghệ sĩ đã đi xa nhưng tình cảm yêu thương ông dành cho gia đình, người thân, bạn bè, đồng nghiệp sẽ còn đọng mãi. Xem những hình ảnh sinh hoạt của ông, nghe giọng hát trầm ấm cùng ngón đàn nghệ sĩ, phiêu linh, cứ ngỡ ông đang ngồi giữa mọi người… Nhiều giọt lệ đã rơi vì nhớ ông…


“Đời sống, xót xa nào rồi cũng đi qua…”

Dẫu biết có những nỗi đau, có nhiều mất mát chỉ người trong cuộc mới cảm nhận trọn vẹn, nhưng nỗi đau được sẻ chia nỗi đau sẽ vơi đi, yêu thương được san sẻ, yêu thương sẽ vun đầy. Nguyện xin Chúa san sẻ những đau thương, mong thời gian sẽ xoa dịu nhiều mất mát nơi gia đình ông.



Khép lại cuộc lữ hành trần thế, nghệ sĩ Trần Kiên đã để lại cho gia đình, bạn bè nhiều bài học về sự tận tụy, tình yêu thương và lòng chung thủy. Cuộc đời và tình cảm ông đọng lại thành những giọt yêu thương, rót mãi vào cuộc đời gia đình mình…


Sự hiện diện của linh mục phụ tá và đại diện cộng đoàn giáo xứ trong Đêm Nhạc , như một nén nhang lòng thắp lên tưởng nhớ ông Rôcô Trần Kiên và nguyện xin Chúa sớm nhận  người Kitô  hữu này vào chốn bình an Thiên Quốc!